Gần đây LeoX đang mải tập trung vào xây dựng những kế hoạch đã đưa ra sau survey nên hơi ít thời gian up bài. Nhưng mọi người yên tâm là LeoX đã đang và sẽ luôn kiên trì với các mục tiêu đã đưa ra chứ không có chuyện lơ là hay bỏ cuộc nhé. LeoX và team đang rốt ráo chuẩn bị và sẽ thông báo tới mọi người rất sớm thôi, trước khi năm mới bắt đầu. <3<3<3 Nhân đây kể lại mấy câu chuyện nhỏ từ cuộc sống hàng ngày mà LeoX mới kể với 1 nhóm các bạn contributors. Những câu chuyện kiểu này có ở quanh ta, nó nhỏ nhặt, nhưng nếu bạn nhìn ra, bạn sẽ thấy quy luật cuộc sống đều ở quanh mình, và bạn cũng sẽ không bỏ cuộc!

Đó là 1 lần LeoX tập thể dục trong công viên. LeoX luôn thích tập ở công viên vì luôn cần được hòa vào thiên nhiên, nhìn thấy cây cối đung đưa trong gió, nhìn thấy mặt nước hồ lăn tăn thay vì bó mình trong phòng tập.
Thiết bị tập ở công viên khá đơn giản, trong đó có 3 cái bục nhảy bằng Inox xếp ở 3 độ cao khác nhau. LeoX quan sát thấy 3 cái bục này trông rất khác nhau, cái cao nhất có những chấm tròn khá to nhô lên để tạo ma sát. Cái bục cao thấp nhất thì phẳng lì, nhẵn thín. Nó nhẵn đến độ bóng loáng và không có dấu vết nào của những chấm tròn kia. Ô hay, sao lại khác nhau nhỉ? Ngồi xuống quan sát kỹ LeoX mới thấy hóa ra ở rìa ngoài cùng vẫn còn chút xíu dấu vết của những chấm tròn, mặt bên dưới thì còn gần như y nguyên cho dù có thể nhận thấy rất rõ ban đầu nó cùng là mặt phẳng y hệt nhau mà thôi.
Hóa ra là vì hầu hết mọi người đều chọn bậc thấp để nhảy, và nhảy với tần suất thường xuyên hơn nên các gai tròn bằng inox này, dù khá to và khá cao, mà cũng đã bị mài mòn rồi biến mất, chỉ còn lại 1 mặt phẳng nhẵn thín và bóng loáng một cách khác thường. Những hành động nhỏ có sức mạnh thật đáng sợ nếu kéo liên tục trong 1 thời gian dài. Nếu chúng ta xây dựng cho mình những thói quen tốt và thực hiện đc liên tục thì cũng sẽ tạo ra những thành tựu lớn không ngờ.
Một lần khác, LeoX lôi cái bảng trắng đã bị tụi trẻ con vẽ viết kín mít ra để lau. Các vết mực đã bị khô cứng lại khá lâu nên hết dùng nước lại dùng cồn lau lấy lau để… 5 phút, rồi 10 phút hì hụi kiên trì một động tác lau mà các vết mực không hề xi nhê chút nào. Chán quá LeoX gọi bác giúp việc ra tiếp sức. Bác giúp việc thở dài nhưng vẫn miễn cưỡng làm theo yêu cầu.
LeoX đi pha cốc trà, 5 phút sau LeoX quay lại thì đã thấy cái bảng trắng đã sạch bong gần như không còn một vết mực. Choáng váng LeoX hỏi dồn dập: "Ôi cô làm thế nào mà tài thế? Cháu lau nãy giờ có được đâu? Cô cho cái gì vào mà bay hết được vết mực thế?" Cô giúp việc ngước lên nói giọng tỉnh tinh: "cô chả cho cái gì vào cả, cứ cái khăn cháu lau lúc nãy ngồi di di tiếp thôi".
Thật khó tin, chỉ cần cố thêm 5 phút nữa mình đã nhìn thấy các vết mực được di đi một cách dễ dàng như thế nào ?!? Tự nhiên ngộ ra, hầu hết chúng ta đều vậy, đều buông tay trước cánh cửa “thiên đường” … vì đơn giản là chả mấy ai ngồi di di cái khăn 1 cách nhàm chán như vậy qua được phút thứ 15 cả. Có 1 cái ngưỡng mà hầu hết chúng ta đều chọn dừng lại và quay đầu trong khi chỉ cần qua cái ngưỡng đó thì mọi thứ lại trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
---------------
Những ví dụ như vậy có ở quanh ta.
Hãy quan sát nó và để cái trải nghiệm đó nó ngấm vào bạn thành niềm tin.
Rồi sẽ đến lúc nó cho bạn sức mạnh để vượt qua trở ngại nào đó mà bạn đã muốn đầu hàng.
-------------
Bạn có từng trải nghiệm những điều tương tự trong cuộc sống không? Chia sẻ để chúng ta học hỏi lẫn nhau nhé!
Chúc cả nhà cuối tuần an yên nhé <3