.... Nhân hơn gấp đôi tài khoản trong giai đoạn cuối 2006 đầu 2007, ảo tưởng mình giỏi, LeoX tiếp tục huy động thêm 200 triệu từ ngân hàng gia đình để đầu tư chứng khoán.....

LeoX nhớ hồi đó dồn tiền phần lớn vào mua cổ phiếu bluechip thời bấy giờ là SAM. Đây là cổ phiếu LeoX đã ăn được vài lần mua đi bán lại mà sau này mới ngớ ra là cái giai đoạn đó cứ cầm từ đầu đến cuối thì còn ăn dày hơn, khỏi mắc công cứ mua đi bán lại xoành xoạch cho tốn phí giao dịch. 
 

LeoX không nhớ rõ lắm thời điểm, nhưng nhớ là SAM hồi đó đã giảm 1 đợt và bật đáy đi lên mạnh mẽ, vượt đỉnh cũ theo đúng những gì LeoX hiểu về mô hình "cup and handle". Sau khi LeoX mua, đúng là SAM tiếp tục tăng mạnh thêm vài phiên thật. Cảm giác sướng tê tê vì lần này mình chơi lớn bằng cả vốn lẫn lãi cũ và số vốn khủng mới xin được từ ngân hàng bố mẹ. 
 

Nhìn số dư tài khoản mỗi ngày là niềm đam mê của LeoX. Không có gì vui sướng bằng nhìn số dư tài sản của mình cứ nhích lên mỗi ngày. 1 vài ngày sau đó thì chú SAM yêu thương rơi không phanh theo sự lao dốc của toàn thị trường. LeoX cắn răng, chả lẽ hôm qua giá tốt thế không bán mà giờ lại chịu bán rẻ. Chờ vài hôm nữa chắc sẽ lên lại. 
 

Nhưng đời không như mơ, toàn thị trường giảm mà SAM cũng không ngoại lệ. Khi bay toàn bộ số lãi và bắt đầu âm vào vốn, LeoX bắt đầu thảng thốt và nghĩ đến chuyện cắt lỗ. Nhưng cảm giác đổ toàn bộ công sức của mình trong suốt hơn 1 năm qua xuống sông xuống biển thật không dễ dàng gì. Nhất là cảm giác bại trận khi còn ở tuổi ngựa non háu đá, ham thể hiện, việc chấp nhận thực tại thua lỗ, mất toàn bộ những gì mình đã xây là 1 điều gì đó rất khổ sở. 
 

Nhưng cuối cùng thì LeoX cũng đủ can đảm để cắt lỗ dù khá muộn. Bài học rút ra lúc đó là luôn đặt ngưỡng cut lỗ và tuân theo 1 cách kỷ luật thay vì để cảm tính, cảm xúc, bản năng xen vào. Nếu cắt sớm hơn thì kết quả đã đỡ thảm hơn rất nhiều.

Chấp nhận sai, chấp nhận đã mất tiền, nhưng tâm lý muốn gỡ thì nó vẫn rạo rực trong người. Thực sự cái cảm giác của người chơi CK thời kỳ này với cảm giác của 1 con bạc thiêu thân không khác nhau nhiều lắm. LeoX tiếp tục mắc sai lầm mà rất nhiều người mới chơi CK mắc phải đó là bắt đáy ...
 

Quên hết cả lý thuyết PTKT với mớ pattern này nọ, LeoX chỉ khao khát mua được cổ phiếu nào mà nó bị rơi quá rồi bật tăng lại giúp mình dễ gỡ nhất, 3-4 phiên tăng đủ T+ là được. Cầu trời phật thương con, gỡ được xong con sẽ trả tiền bố mẹ cho thanh thản đầu óc. 
 

Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu rung chuyển thì bắt đáy được ví ngu xuẩn như việc bắt con dao rơi. Nhưng thời đó LeoX có hiểu gì về các yếu tố cơ bản đâu, trong đầu chỉ có 1 mớ các biểu đồ mà vẽ tiếp đường giá theo chiều lên thấy cũng logic, vẽ xuống thấy cũng hợp lý.

Kết thúc 2007 LeoX đã khiến tài khoản mình bốc hơi gần 1 nửa. Đắng lòng và chán nản, LeoX bỏ mặc buông xuôi, trở thành nhà đầu tư dài hạn bất đắc dĩ. 
 

Trong mớ bế tắc, LeoX được bố mẹ ủng hộ việc đi du học để trau dồi thêm kiến thức. Trong vòng có vài tháng LeoX hoàn thành hồ sơ du học và biến đi sang nửa kia bán cầu, để lại cái tài khoản lỗ chỏng vó cho bố mẹ xử lý. 
 

Đến giờ cái tài khoản đó vẫn còn vì LeoX ủy quyền lại toàn bộ cho mẹ và mẹ thì bỏ đấy chả làm gì. Đến mãi sau này mẹ nói mới biết là nó vẫn tồn tại và có giá trị 57 triệu sau hơn 10 năm ☹ Tức là những cổ phiếu LeoX mua thời đấy, sau hơn chục năm mà vẫn nát như tươm bất kể nền kinh tế đã đi qua sóng gió. 
 

Dễ hiểu thôi vì thời đó LeoX cũng có biết mình mua công ty gì đâu, chỉ đơn giản là nhìn giao dịch, nhìn giá và khối lượng theo các mô hình đồ thị. Giá như ngày ấy bỏ tiền tất cả vào cổ phiếu VNM thì cái TK đó đã khác hơn rất nhiều.

Thời kỳ đầu trong sự nghiệp đầu tư của LeoX đã kết thúc đầy bi thương như thế - năm 2007. Không ít người khi nhắc lại giai đoạn này vẫn còn sợ, thậm chí thề không bao giờ ngó ngàng gì đến chứng khoán nữa...

Mỏi tay quá tạm dừng mai sẽ viết tiếp  :D