
Xã hội đang nhiều biến động tiêu cực quá, có ai đang thấy mệt mỏi không? Nếu thấy mệt, đừng mải miết kiếm tìm nữa mà hãy quay vào bên trong đi nhé, bình an chỉ có khi bạn tìm vào bên trong mình thôi.
Sách phật có kể đi kể lại câu chuyện như thế này:
Vào một buổi chiều muộn, trong một cái ngõ nọ, người ta trông thấy một bà cụ già dáng vẻ gầy yếu. Dường như bà làm mất thứ gì đó và đang đi tìm. “Tôi đang tìm cây kim”, bà cụ nói. Tất cả những người ở đó bắt đầu tìm kim với bà. Sau một hồi tìm kiếm mà không thấy, mọi người dần mất kiên nhẫn rồi hỏi bà cụ: “Đường thì dài còn kim thì rất nhỏ, chính xác là bà đánh rơi kim ở chỗ nào?” “Bên trong nhà tôi” - bà cụ nói. Nghe thấy vậy, có người bực mình gắt lên:
“Bà bị lẫn à! Nếu bà đánh rơi kim trong nhà, tại sao bà lại đi tìm ngoài này?” Bà già thủng thẳng trả lời: “Bởi vì ngoài này có nắng, còn trong nhà thì không có”
Câu chuyện nghe tưởng phi lý nhưng con người chúng ta đa số là đang đi tìm kim giống như bà lão vậy, luôn lao ra bên ngoài tìm kiếm thay vì quay vào bên trong.
Bởi lẽ quay vào bên trong thì thấy tối quá, đối diện với sự lo lắng bồn chồn bứt rứt của mình thấy sợ quá. Thế là lại phải đứng lên, bật cái tivi, kiếm cái game, gọi điện cho đứa bạn, lướt FB … tất cả là để trốn tránh đối diện với cái không gian tối hun hút khi quay vào bên trong. Nhưng cây kim lại ở trong đó cơ, hạnh phúc lại ở bên trong cơ, tìm ngoài sao thấy ?
Một người đầu đầy kiến thức về tiền như LeoX mà nói tìm kiếm hạnh phúc bên trong chắc nhiều người thấy lạ lắm nhỉ. Nhưng LeoX khẳng định với bạn từ kinh nghiệm cuộc đời chính mình rằng tiền là điều kiện cần nhưng không đủ. Nhiều tiền mà thấy trống rỗng, vật chất đầy đủ mà cảm xúc đã chai sạn, đó sẽ là lúc bạn thường tự hỏi hạnh phúc là gì, tại sao tôi có tất cả mà tôi không cảm thấy hạnh phúc.
"Sở hữu điều kiện để hạnh phúc và cảm thấy hạnh phúc hóa ra lại là 2 điều hoàn toàn tách biệt"
Hãy nhớ câu nói này của LeoX, nếu bạn chưa thừa nhận nó bây giờ, một lúc nào đó bạn sẽ đồng tình thôi....
Vậy làm sao để quay vào bên trong mà tìm cây kim đây.
Những lần đầu quay vào bên trong, bạn sẽ thấy nó đen như hũ nút, sẽ thấy cuộn trào những suy nghĩ, sẽ vật vã muốn đứng ngay dậy vì không muốn đối diện với những điều mình cứ phải bám víu vào ngoại cảnh để trốn tránh.
Đừng sợ, LeoX cũng từng như bạn thôi, mỗi ngày tập 1 chút thôi, bạn sẽ thấy bên trong sáng tỏ dần ra, sẽ cảm nhận được hơi thở và sinh khí đi lên đi xuống trong cơ thể mình, sẽ cảm nhận được mình đang căng cứng ở đâu, cần thả lỏng chỗ nào. Những lúc đầu óc cuồn cuộn, tìm về hơi thở, sống trong thực tại, bạn sẽ thấy cái guồng máy trong đầu bạn bỗng dưng nhẹ bẫng ra. LeoX hay đùa với chồng là cảm giác thả lỏng được cả cơ não (mà não làm gì có cơ nhỉ ?)
Những người tập luyện nhiều năm, thấy bảo họ còn nhìn thấy được cả nội tạng bên trong, thấy hình thù của khí. Nhưng thôi vậy cao siêu quá! LeoX tập chục năm nữa chắc cũng chả mơ đạt đến trình độ đó. Mình làm cơ bản để giúp bản thân cân bằng, nương tựa vào chính mình một cách vững chãi là được rồi.
Vậy các bước làm thế nào ?
LeoX không phải người cao siêu gì trong lĩnh vực này, nhưng muốn chia sẻ với các bạn kinh nghiệm và trải nghiệm thực tế của bản thân mình. Hi vọng nó sẽ giúp ai đó thấy dễ dàng và có động lực hơn.
Bạn chỉ cần dành ra 1 khoảng thời gian cố định mỗi ngày, tốt nhất là sáng sớm lúc trời còn chưa sáng hẳn vì lúc đó thường chỉ có một mình và yên tĩnh. Tuy nhiên nếu không quyết tâm được thì hãy dành bất cứ thời gian nào bạn có thể thu xếp được, như giờ nghỉ trưa tại văn phòng.
Thời gian ban đầu nên là 15 phút, sau cố gắng tăng lên 30 phút mỗi lần, có thể dùng chuông điện thoại remind để bạn đỡ sốt ruột ngó đồng hồ. Nhớ chọn tiếng chim hót hay âm thanh thật nhẹ nhàng để không bị giật mình.
Không gian phù hợp là một nơi yên tĩnh, riêng tư và thoáng đáng, gần gũi với thiên nhiên nữa thì càng tuyệt. Nếu không có cũng không sao, không có bất cứ trở ngại nào đủ lớn để làm lý do cả.
Tốt nhất bạn nên ngồi lên gối thiền, loại gối tròn bên trong có hạt đỗ để ngồi được thẳng lưng và vững chãi. Ổn định tư thế cho thật vững, hãy tự hẹn mình là từ phút giây này sẽ đưa thân thể đi vào bất động, hết giờ chuông nhắc mới nhúc nhích thay đổi tư thế. Và bây giờ quá trình du hành vào thế giới bên trong bắt đầu.
Đầu tiên bạn để ý xem tai mình đang nghe thấy gì, âm thanh đó xa hay gần? gió có đang thổi không? Tóc bạn hình như đang bay nhè nhẹ trong gió? Mũi bạn có đang ngửi thấy mùi gì không? Hãy để ý tất cả những gì xung quanh mình, mở hết các giác quan và lắng nghe nó. Bình thường bạn nghe mà không thấy, nhìn mà không biết, ngửi mà không lưu tâm vì cứ thả hồn theo những suy nghĩ. Giờ hãy dừng hết lại và để cho các giác quan được sống, đó cũng chính là lúc bạn đang sống. Bỏ hết ý nghĩ quá khứ, bỏ hết ý nghĩ tương lai, chỉ có bạn đang ngồi tại đây, và thưởng thức tất cả những gì xung quanh bằng các giác quan rộng mở.
Đây là bạn vẫn hướng ra bên ngoài nhưng ít nhất bạn đang sống ở hiện tại, đang khai mở lại các giác quan của mình. Sau đó bạn hãy chuyển dần vào bên trong. Bạn thấy hơi thở của mình không? Có thấy bụng, hay ngực mình phồng lên xẹp xuống nhẹ nhàng không? Ban đầu khi quay vào để ý đến hơi thở cảm giác sẽ không dễ chịu đâu, thậm chí cảm thấy khó thở hơn vì bình thường mình hít thở trong vô thức, đến lúc để ý là mình bắt đầu cố điều khiển. Không sao, rồi bạn sẽ quen với nó.
Ở đây sẽ có 2 trường phái. Bạn có thể đọc đâu đó là không can thiệp vào hơi thở, chỉ quan sát nó. Nhưng kinh nghiệm của LeoX là nên điều chỉnh lại hơi thở vì khi thở vô thức bạn thở rất nông. Bạn để ý đứa trẻ đang ngủ sẽ thấy khi ngủ bụng bé cũng phập phồng theo hơi thở, nhưng khi lớn lên ta lại chuyển sang thói quen thở bằng ngực. Rất nhiều thứ khi làm đứa trẻ ta làm rất đúng, nhưng càng về sau khi trưởng thành càng lái nó đi theo hướng sai. Hơi thở nông sẽ dẫn đến khí yếu, và không thấy được sự dễ chịu của việc chỉ ngồi thở. Do đó cần thiết phải củng cố lại hơi thở, sau 1 thời gian cơ thể như được lập trình lại để thở theo cách mới.
Nếu gặp khó khăn trong vấn đề lập trình lại hơi thở này, LeoX suggest bạn nên kết hợp với thiền động. LeoX hay tập Vạn bộ trường sinh kết hợp với hơi thở. Yoga cũng có thể coi là một kiểu thiền động nếu bạn kết hợp động tác với hơi thở. Một cách khác nữa là xách giày lên chạy. Chạy giống như 1 hình thức cưỡng chế thở. Khi chạy 15-30 phút liên tục rồi chậm lại bạn sẽ cảm nhận thấy hơi thở của mình đi lên đi xuống rất rõ. Lúc đó hãy chú tâm vào hơi thở, chậm dần rồi dừng lại để quan sát hơi thở đang lên xuống rất rõ rệt trong cơ thể bạn.
Thiền động dễ hơn so với thiền tĩnh. Khi ngồi bất động 1 chỗ, bạn sẽ bị dấy lên những cảm giác khó chịu. Đầu tiên suy nghĩ sẽ ập về, bạn sẽ nhận ra hóa ra mình nghĩ nhiều như thế nào, nghĩ đủ các thứ trên trời dưới biển, chuyện quá khứ chuyện tương lai ... Sau đó là các cảm xúc như mỏi, ngứa, tê chân ... rồi cảm giác thôi thúc muốn được đứng lên, tìm đủ các lý do để muốn đứng lên.
Khi gặp những trở ngại này, việc đầu tiên là đừng dấy lên cảm xúc bức xúc mà chỉ ghi nhận thôi rồi để nó trôi qua. Tưởng tượng như đầu bạn là tấm gương, nó xuất hiện rồi lại lướt đi. Bạn chỉ cần nhận thức được là nó xuất hiện thôi, rồi lại kéo mình về hơi thở, và tấm gương lại trong trẻo không còn bóng hình nào, rồi lại có bóng hình mới, lại ghi nhận để nó trôi đi và quay về hơi thở. Giống như 1 cốc nước có dính đất bùn, khi tĩnh đủ lâu, bùn đất sẽ lặn xuống đáy, cốc nước lại trở nên trong trẻo như xưa. Các suy nghĩ, tạp niệm của mình chính là thứ bùn đất đó, và mình tĩnh tại để nó được lắng dần xuống.
Lợi ích của quá trình này là gì ?
Đầu tiên, đó là quá trình giúp bạn nới dần khoảng cách. Nếu ai không hiểu LeoX nói đến khoảng cách gì thì đọc lại bài này. Nới khoảng cách là cách để bạn khai thác hết năng lực tiềm ẩn của bản thân, nó cũng là quá trình giúp bạn nhận thức và thay đổi được tâm tính vốn bị coi là "khó đổi". Nếu hay quát mắng con trước khi kịp nhận ra, nếu hay phản ứng bộp chộp, hay cáu giận, hay không kiểm soát được cảm xúc, bạn rất cần thực hành bài tập này.
Tiếp đến bài tập này giúp đầu óc bạn được nghỉ ngơi để lấy lại năng lượng. Bộ não là cơ quan ngốn nhiều năng lượng nhất, nhất là khi bạn cứ triền miên trong dòng suy nghĩ. Mà cách suy nghĩ này thường không giải quyết được vấn đề mà nó còn khiến bạn thiếu minh triết và sáng suốt hơn. Trong đầu tư, bạn sẽ thấy việc để đầu óc tĩnh quan trọng như thế nào để không bị xoáy vào cái bẫy của lòng tham và sự sợ hãi.
Kế nữa là bạn trụ vững trên chính bản thân mình chứ không phải bám víu nương dựa vào đâu. Không nơi đâu vững chãi nương tựa bằng chính bên trong mình. Nương tựa vào người khác chỉ là sự vay mượn thôi. Mà có vay sẽ có trả. Mối quan hệ trở nên phức tạp vì vậy.
Cuối cùng là thói quen này sẽ giúp bạn sống ở hiện tại nhiều hơn, ý thức được như thế nào là mình đang ở hiện tại, lúc này, ngay bây giờ. Chỉ có ở hiện tại ta mới đang sống, mới nhận thức được vẻ đẹp của cuộc sống, và không bỏ lỡ điều gì ...
Bài viết này chia sẻ những kinh nghiệm và trải nghiệm của LeoX trong việc "nới rộng khoảng cách" - 1 món quà chỉ con người mới được trao tặng, 1 yếu tố rất quan trọng để phát triển bản thân. Rất có thể bạn sẽ khám phá quá trình này khác LeoX. Cuối tuần này này hãy thử dành thời gian "quay vào bên trong" và chia sẻ lại với LeoX bạn đã trải nghiệm quá trình này như thế nào tại làng mình nhé.
https://www.facebook.com/groups/congdongdautubyleox/