Gần đây LeoX đang say mê với một chủ đề không phải là đầu tư tài chính. Cực kỳ thú vị các bạn ạ.

Không phải là LeoX chán chủ đề đầu tư đâu nhé, chỉ là LeoX quyết định sẽ đưa các bài đầu tư vào 1 cách có hệ thống hơn, thay vì lác đác mỗi chủ đề 1 bài.

Trong lúc chờ đợi hình hài mới của website leox.vn thì LeoX viết chia sẻ về các chủ đề ngoài đầu tư, những điều thú vị LeoX đã trải nghiệm và khám phá ra

Chủ đề mà LeoX nói đến hôm nay là về tiềm năng của con người. Bạn nên đọc nếu bạn muốn phát triển bản thân và nhận thức để khai phá tối đa tiềm năng của chính mình. Quá trình này cũng có liên quan đến đầu tư đấy nhé. LeoX sẽ nói cho bạn tại sao ở cuối bài này. 
 

________________
 

Bạn biết không, LeoX từng áp dụng phương pháp dạy bé tự ngủ Cry it out (CIO) với bé lớn, sau đó bỏ cuộc. Mặc dù nhiều người đã áp dụng thành công và tự hào về điều đó, nhưng bản năng của người mẹ khiến LeoX cảm thấy rất unhappy về quá trình này. Do đó LeoX bỏ cuộc giữa chừng. 
 

Lúc bỏ cuộc LeoX cũng không có được lý giải được rõ ràng, chỉ là cảm thấy nó trái với bản năng người mẹ thôi. Sau này LeoX mới thấy rõ hơn lý do tại sao….

Một trong những lý do mà LeoX từng thấy nó hợp lý khi áp dụng CIO là vì LeoX cũng đã tin rằng việc tự ngủ là một bản năng tự nhiên của các loài. Loài nào cũng đói thì tìm ăn, buồn ngủ thì ngủ. Có con hổ mẹ nào ngồi ru hổ con ngủ đâu. Vậy tại sao con người là 1 loài cấp cao lại không làm được cái điều đơn giản ấy chứ !
 

Sau này LeoX mới hiểu cái logic đó không đúng khi tìm hiểu nhiều hơn về con người, về tâm thức thay vì ý thức, về bên trong con người thay vì bên ngoài ….

Bạn có biết phần lớn thời gian trong quá trình mang thai của loài người là để phát triển não bộ? Ngay đến cả khi ra đời rồi, não bộ vẫn tiếp tục phát triển với tốc độ chóng mặt trong khi các kỹ năng của chân tay và bản năng sinh tồn thì thua xa các loài động vật khác. Bé sơ sinh ra đời phụ thuộc hoàn toàn vào tình yêu thương và sự chăm sóc của người mẹ trong suốt nhiều năm đầu đời trong khi các loài vật khác đa số có thể tự sinh tồn sau 1 thời gian ngắn.

 

Có lẽ cũng chính vì vậy, mà não bộ loài người là một thứ vô cùng kỳ diệu và nhiều bí ẩn ….

 

Loài người là loài duy nhất có được khả năng “lựa chọn hành động” khi gặp các kích thích, trong khi loài vật chỉ biết "phản ứng"  khi gặp các kích thích.

 

Đối với loài người, có 1 “khoảng cách” giữa “kích thích”“phản ứng”. Đây là món quà kỳ diệu nhất mà loài người được ban tặng nhưng hầu như chúng ta ít ý thức được vai trò và tiềm năng của nó. Khoảng cách này vô cùng quan trọng, nó đại diện cho sự lựa chọn chủ động các phản ứng thay vì phản ứng lại ngay tức thì với các kích thích.

 

Ví dụ như khi bạn bị chỉ trích (1 dạng kích thích), nếu phản ứng của bạn là ngay lập tức xù lông lên, đỏ mặt tía tai cãi lại thì là bạn chưa tận dụng đc khoảng cách vốn đã khá hẹp của mình. 
 

Hay khi đàn ông gặp phụ nữ đẹp lại mơi mơi mời gọi (1 loại kích thích), mà quên hết vợ con gia đình, thì cũng là đang là phản ứng chứ ko phải lựa chọn. 
 

Con người nếu phản ứng kiểu bản năng với các kích thích thì chính là đang bị chi phối bởi phần "con" nhiều hơn phần "người", và do đó không nhìn thấy hay sử dụng được món quà “khoảng cách” mà tự nhiên trao tặng.

 

Mặc dù cứ là con người thì đã có được “khoảng cách” này, tuy nhiên khoảng cách này rộng hay hẹp thì lại rất khác nhau giữa người này và người kia.

 

Khoảng cách của bạn rộng hay hẹp? Yếu tố gì quyết định khoảng cách ?

Khoảng cách đó phụ thuộc vào gen di truyền, vào môi trường nuôi dưỡng và hoàn cảnh hiện tại của chúng ta. Những ai sống trong môi trường yêu thương không điều kiện thì khoảng cách này sẽ rộng, còn những người sống trong môi trường thiếu thốn tình thương, nhiều năng lượng tiêu cực thì khoảng cách này sẽ hẹp.

 

Một người có khoảng cách hẹp, hay phản ứng trước khi nhận ra mình có sự lựa chọn thường là những người nóng tính, hay vội vàng hấp tấp, hay nói nhanh hơn nghĩ, nhiều khi nói xong mới biết mình lỡ lời, nói cho hả giận rồi mới thấy hối hận. Đó cũng thường là người rất dễ xù lông tự ái khi bị chỉ trích, mặt đỏ tía tai khi bị chọc giận, dễ rơi vào các suy nghĩ tiêu cực miên man khi gặp chuyện bất như ý, hoặc hay bị lúc buồn quá lúc vui quá.

Tuy nhiên, khoảng cách dù rất hẹp thì cũng đã tự nó đã đại diện cho “sự tự do lựa chọn” rồi, nên nếu bạn muốn phát triển bản thân, muốn thành công về cả vật chất và trí tuệ vẫn là quyền lựa chọn nằm trong tay bạn. 
 

Bạn có thể tự nới rộng "khoảng cách" không? Và tại sao bạn nên làm vậy?

Một điều may mắn chúng ta có thể học cách để nới rộng khoảng cách này ra. Những người có khả năng nới rộng khoảng cách là những người có năng lực chấm dứt di truyền cái xấu sang con cái họ. Điều này rất quan trọng và cũng chính là động lực lớn của LeoX.

 

Dù ít người thừa nhận, nhưng rất nhiều người trong chúng ta đều có những tổn thương từ ký ức do ba mẹ gây ra, dù ít dù nhiều ….

 

Có những người đó là trận đòn roi lúc mất kiểm soát của ba mẹ, dưới biện minh là “yêu cho roi cho vọt”, có người lại bị tổn thương bởi ba mẹ luôn chiều và bênh em trai hơn mình, có người lại bị tổn thương vì ba mẹ không hiểu mình, không tin vào khả năng hay sự lựa chọn của mình ….

 

Tất cả những trường hợp đó, không phải là ba mẹ không yêu thương chúng ta, mà vì họ yêu chưa đúng cách. Cách yêu thương của họ được truyền lại từ thế hệ trước, và nếu không tỉnh thức, không nhận ra khoảng cách đó, chúng ta sẽ lại tiếp nối ba mẹ mình để truyền lại cho thế hệ sau.

 

Có những người từng thề rằng sau này khi có con họ sẽ đối xử với con họ khác đi. Nhưng một cách vô thức họ lại nhận thấy mình đang hành xử y hệt ba mẹ mình vào 1 lúc nào đó. Đó là cơ chế hoạt động của tâm thức.

 

Và nếu bạn chịu để ý đến khoảng cách mà mình vốn có, nếu bạn có thể nới được khoảng cách đó ra, thì bạn sẽ là người cắt đứt được sự truyền nối những gen tiêu cực. Bạn sẽ giúp cho không chỉ cho con cái bạn mà nhiều thế hệ sau này, có một môi trường giáo dục lý tưởng, không chỉ là để thành công mà còn để được hạnh phúc. 
 

Mà thực ra làm được vậy là bạn cũng đang giúp đỡ chính mình đấy. Vì khoảng cách đó sẽ quyết định cả thành công và hạnh phúc của bạn mà LeoX sẽ nói thêm ở dưới.

 

Khoảng cách quyết định hạnh phúc và thành công như thế nào?

"Khoảng cách" tạo ra sự khác biệt giữa người thành công và người thất bại. Người thất bại luôn phản ứng lại khi gặp kích thích. Còn người thành công “khoảng cách” của họ đủ rộng để dừng lại lựa chọn phản ứng khi gặp kích thích.

 

Để bạn hiểu hơn về khoảng cách này tạo ra sự tự do lựa chọn, và sự tự do lựa chọn này tạo ra cơ hội cho bạn như thế nào qua một câu chuyện thực tế mà LeoX gặp nhé!

 

Một người bạn của LeoX gọi đến cho LeoX giọng buồn bã, ngân hàng vừa tái cấu trúc, và bạn ấy bị đẩy ra khỏi phòng ban mà bạn ý cho rằng tốt nhất, ổn định nhất trong cấu trúc của Ngân hàng. Bạn ấy muốn nghỉ việc và gọi hỏi LeoX xem có công việc nào không thì giới thiệu giùm.

 

Đây là 1 dạng kích thích của môi trường, và khi gặp kích thích này, phản ứng như vậy là khá phổ biến.

 

Sau khi hỏi han về công việc mới, LeoX vô cùng ngạc nhiên khi trong mắt LeoX đó là cơ hội, thì trong mắt bạn nó là hình phạt, là bị đẩy ra chiến tuyến. Nếu là LeoX, LeoX sẽ xung phong ra chiến tuyến này chứ nhất định không chịu ở cái phòng ban ổn định nhưng như bù nhìn kia. Ở công việc mới bạn sẽ có thêm rất nhiều thông tin, rất nhiều mối quan hệ. Tất cả cái đó đều có thể sinh ra tiền, vừa cho bạn vừa cho công ty. Tại sao bạn lại buồn?

 

Sau khi nghe LeoX vẽ ra các viễn cảnh bạn có thể làm ở vị trí mới, mắt bạn ý sáng choang, liên tục đập cái đét vào đùi và bảo thế mà sao không nghĩ ra, phải mời LeoX đi ăn, phải nói chuyện với LeoX nhiều hơn mới được. Rõ ràng bạn đã phản ứng quá nhanh trước kích thích và chưa kịp để cho khoảng cách mở cho bạn những tư duy và sự lựa chọn mới.

 

Đấy chỉ là một ví dụ trong công việc. Trong thực tế cuộc sống của chúng ta bản chất là hàng loạt những lựa chọn trước các kích thích. Bạn sẽ chọn phản ứng nào khi việc đầu tư thất bại? Liệu bạn có chán nản, tự trách bản thân, và mất niềm tin vào chính mình không? Bạn có cho rằng việc tự đầu tư này không phù hợp với mình, hay bạn sẽ coi mỗi thất bại là một bậc thang để đi đến thành công? 
 

Tương tự như vậy, bạn sẽ chọn phản ứng nào khi bị người thân hiểu lầm? Chọn phản ứng nào khi bị chỉ trích trước đám đông? Chọn phản ứng nào khi gặp nghịch cảnh? Ngay cả một việc bé xíu là nghe con khóc bạn sẽ  hay chọn hold lại đôi phút, để xem con có thể tự quay lại được giấc ngủ hay ko hay chọn nhào đến bên con theo bản năng? 
 

Suy cho cùng, cuộc sống được hình thành bởi vô vàn những sự lựa chọn từ to đùng đến bé xíu như vậy. Và kết quả của mỗi con người được hình thành từ chính những sự lựa chọn của họ. Bạn chắc hẳn đã nghe câu quote này “Life is a matter of choices, and every choice you make, make you!” hay như câu quote mà LeoX rất thích dưới đây: 
 

Làm thế nào để nới rộng khoảng cách?

Để nới rộng được khoảng cách thì trước tiên bạn phải nhận ra nó đã. Trong cuộc sống hối hả vội vàng này, chúng ta đa số hành động theo bản năng và thói quen rất nhiều đến mức không kịp nhận ra những khoảng cách liên tục xuất hiện mà ta có. 
 

Nhiều khi cầm điện thoại lên, trước khi biết mình định làm gì thì đã thấy tay nhấp vào biểu tượng FB rồi. Hành động kiểu vậy là miên man trong vô thức trong khi để nhận diện liên tục được các khoảng cách này, ta cần phải tỉnh thức.

Đó là lý do mà hôm trước LeoX quyết định dành nguyên một ngày, chỉ để mình không bị cuốn vào miên man nào, chỉ để thiền, lắng nghe sự vật sự việc xung quanh 1 cách rất tỉnh thức. Nói một cách hoa mỹ thì là 1 ngày sống trong chánh niệm. 
 

Điều này giúp gì cho LeoX trong cuộc sống và giúp gì cho việc đầu tư?

Nó giúp LeoX lấy lại năng lượng đã bị tiêu tốn quá đà, giúp LeoX nhận ra từng cảm xúc của mình chứ ko mess it all up. (Có lẽ vì thế mà nhận ra quá rõ rệt cảm xúc của mình cất cánh như thế nào khi đọc review của bạn Hà). 
 

Khi không nhận ra được từng cảm xúc của mình ta rất dễ rơi vào tình huống giận cá chém thớt, hoặc hành động kiểu bản năng – điều thường xuyên khiến ta rơi vào tình huống rối rắm và mệt mỏi hơn.

Đối với đầu tư, việc nhìn rõ cảm xúc của mình cũng vô cùng quan trọng. Đầu tư không khó về kiến thức, nó khó về khả năng kỷ luật và kiểm soát cảm xúc, vì nó là vòng xoáy của tham lam và sợ hãi. Phần đông bị lao vào vòng xoáy này, không nhận ra các quyết định của mình bị chi phối bởi cảm tính đến thế nào và đó là lý do khiến họ thất bại. Câu “hãy tham lam khi người khác sợ hãi” nghe rất đơn giản nhưng áp dụng thường fail là vì vậy. 
 

Dành thời gian thiền, hay sống trong chánh niệm không chỉ tốt cho sức khỏe, cho cuộc sống mà cho cả thành công và việc đầu tư nữa. Thần tượng của LeoX trong đầu tư - Ray Dalio - Người sáng lập quỹ hedge fund lớn nhất thế giới cũng là một người thực tập thiền. Bác ý viết rất nhiều về thiền đã giúp bác ý nhìn rõ mọi việc và tỉnh táo để đưa ra quyết định như thế nào. 
 

Nếu bạn thấy ngồi yên một chỗ thiền là khó thì hãy thiền động, chỉ là dứt mình ra khỏi dòng suy nghĩ, nhìn rõ mọi thứ trước mắt, nghe rõ mọi thứ xung quanh, và quay lại tập trung vào hơi thở. Ah mà, không cần dành cả ngày như LeoX đâu, thử 10-15 phút 1 ngày thôi đã.

Cứ thử đi, rồi bạn sẽ nhận ra hóa ra phần lớn thời gian mình đang không sống, không tỉnh thức đâu. 
 

Cứ thử đi rồi bạn sẽ nhận ra rất nhiều "khoảng cách" tồn tại mỗi giây phút. Lúc đó bạn sẽ sử dụng  được món quà quý giá của tự nhiên là được thực hiện các lựa chọn. Bạn sẽ thấy cuộc sống của mình transform hoàn toàn nếu thực tập thường xuyên đó. 
 

Hi vọng bài viết này sẽ giúp ích cho nhiều người đang sống vội vã, sống bản năng ngoài kia.