Trong lúc ngồi nói chuyện với mấy người bạn, bỗng dưng có người đưa ra đề tài: “sau đại dịch, ngành nghề nào sẽ phát triển mạnh?”. Thế là câu chuyện trở nên rôm rả, tiện đây cho Tit@n tôi được tổng hợp lại cuộc nói chuyện phiếm trên.
Đại dịch Covid-19 nổ ra trên toàn thế giới đã được hơn 1 năm, thời gian dài đằng đẵng, đủ để cho chính phủ các nước tư duy lại tình hình thực tế đất nước mình. Các tập đoàn, doanh nghiệp trong và ngoài nước cũng không nằm ngoài cuộc, thậm chí đã khởi động từ ngay sau “làn sóng thứ nhất”. Bên cạnh đó là sự thật “khốc liệt” gây ra bởi đại dịch: số lượng công ty, tập đoàn, doanh nghiệp phá sản ngày càng tăng trên toàn thế giới!

(Nguồn ảnh: Internet)
Các cao nhân, chuyên gia hãy cùng đưa ra nhận định của mình về ngành nào sẽ bật dậy hậu đại dịch?
- Logistics: vận chuyển hàng hoá & người
Trái đất còn quay, thì con người & sự vật còn vận động. Ngay sau dịch bùng phát, ngành Logistics đã trở nên điêu đứng khi mà hàng loạt các nước đưa ra lệnh “cấm biên”. Hàng loạt đơn hàng từ bé, trung bình đến “khổng lồ” đều bị hoặc là hủy hoặc tạm dừng vô thời hạn. Ngay sau đó, các quốc gia lại phải mở cửa cho hàng hoá vào, vì các nước đều cần nguyên liệu, thực phẩm, hàng tiêu dùng,...từ các nước khác.
Một thực tế khác, khi mà các nước thực hiện phong tỏa, có sự ghi nhận đột biến trong việc mua bán online - khi mà các cửa hàng đều bị cấm mở cửa. Và như nhiều bài báo đã viết, cổ phiếu Amazon - gã khổng lồ trong lĩnh vực bán hàng trực tuyến, tăng không ngừng.
Hệ quả ai cũng thấy: bưu điện làm việc không ngừng, Shippers chạy hết công suất, vận tải hàng không, hàng hải vẫn chạy phà phà. Sau đại dịch thì sao? Trái đất đâu có ngừng quay? Cổ phiếu của Amazon chưa ngừng tăng bao giờ.
Tầm nhìn 10 năm về ngành đường sắt VN: sẽ phát triển như vũ bão, đặc biệt khi có đường sắt cao tốc.
2. Nông nghiệp & khoa học nông nghiệp
Trái đất của chúng ta nuôi được bao nhiêu tỷ người? Hiện tại khoảng 7 tỷ. Mà thôi, câu hỏi cả thế giới thì vĩ mô quá.
Ngay khi đại dịch bắt đầu, vấn đề đặt ra với các quốc gia - đều chịu phụ thuộc vào những lĩnh vực cụ thể trong thực phẩm, nông nghiệp với các nước khác, là lạm phát sẽ phi mã vì sản xuất nông nghiệp bị ngừng trệ, vận chuyển gặp khó & các nước cung cấp lượng thực phẩm lớn (nguyên liệu thô: lúa mỳ, gạo,...) sẽ trữ hàng cho đất nước mình.
An ninh lương thực! Vấn đề này không mới, và đã có nhiều bài báo viết về nó. Nhìn vào thực tế, khi mà các nước Châu Âu đều có các trang trại trải dài vô tận bên Nam Mỹ, Phi Châu. Trung Quốc - đất nước tỷ dân, cũng đã nhìn nhận vấn đề này từ lâu & sự hiện diện của họ tại Châu phi, Châu Mỹ nơi có những cánh đồng bất tận “nuôi” tỷ dân số của họ.
Đâu đó đã có ai nói, con người không thể ngừng ăn, nông nghiệp mới là vũ khí tối thượng trong một tương lai không xa! Hãy quay lăng kính này về với Việt nam chúng ta: diện tích đất nông nghiệp- lâm nghiệp đã bị “hô biến” thành thổ cư, thành công nghiệp, thành vui chơi giải trí,... Vậy ai mới là vua Khi an ninh nông nghiệp trở nên cấp bách hơn bao giờ hết!
3. Y tế, dược phẩm & chăm sóc người già
Covid-19 như một cơn địa chấn cho ngành y tế của các quốc gia, tạo một cú Knock-out cho tất cả các quốc gia, khi mà bao nhiêu năm nay họ vẫn tin tưởng hệ thống y tế của mình luôn được quan tâm đúng mực. Vâng, nếu đúng mực thì số lượng “quan tài” không tăng đột biến như thời gian qua.
Ngay cả khi có Vaccines - liều thuốc “thần “ mà hầu hết chỉ do những nước phát triển cung cấp, dịch bệnh vẫn ngông cuồng hoành hành, thì chính phủ các nước đang phát triển đều phải lao vào cuộc đua xây dựng hệ thống sản xuất dược của mình cho một tương lai sẽ có nhiều dịch bệnh hơn.
Với Việt nam chúng ta, từ trước khi xảy ra đại dịch thì hệ thống bệnh viện đã bị quá tải. Và gần đây, báo chí liên tục đăng về hiện tượng “già hoá” dân số của VN đang dần trở nên báo động. Trung quốc, người hàng xóm của ta, đã theo vết xe đổ của các nước ở lục địa già (Châu Âu) khi mà thiếu trầm trọng lực lượng điều dưỡng, dịch vụ, viện dưỡng lão,... Vâng, ai cũng sẽ già, cũng cần người chăm sóc. Nhưng khi kinh tế ngày càng phát triển, áp lực tài chính đè nặng, người trẻ (đặc biệt là phụ nữ) đều phải “nhảy” vào thị trường lao động, thì sẽ không còn những ngày xưa - con cái phụ dưỡng cha mẹ khi về già. Đây là lúc viện dưỡng lão, với những điều dưỡng viên & các bác sỹ lão khoa chăm sóc cho người già phát triển mạnh hơn.
4. Công nghệ thông tin - trí tuệ nhân tạo (AI)
Ngành này thì không cần viết & ai cũng biết đã, đang & sẽ là sức mạnh quốc gia.
Chắc chắn trên diễn đàn này, đang có người muốn có được báo gấm Leox phiên bản AI - phân tích đầu tư.
5. Vệ sỹ cá nhân
Báo chí viết nhiều, Covid-19 nổ ra khiến khoảng cách giàu-nghèo ngày càng rõ rệt! Việt Nam cũng không nằm ngoài vòng xoáy đó.
Trên Forbes mới chỉ thống kê VN đóng góp “6 tỷ phú đô la cho thế giới“. Nhưng con số thực tế thì ai cũng biết là gấp rất nhiều lần. Và những giới tinh hoa, với tài sản xấp xỉ tỷ đô, trăm triệu $, vài chục triệu $ thì đếm không thể hết.
Nhu cầu tất nhiên: yếu nhân siêu giàu cần có vệ sỹ riêng!
6. Chế tạo vũ khí (đặc thù trên phạm vi quốc tế, không áp dụng cho VN)
Song song với Covid-19, là sự ghi nhận cuộc thương chiến giữa nhóm các nước “khổng lồ”. Và khi mà quyền lực cùng với sự phân chia thế giới không “thỏa đáng “, người ta đang “nhìn” thấy hình ảnh của cuộc chiến - dưới nhiều hình thức, sắp nổ ra.
Việc các nước chạy đua vũ trang, thực tế luôn xảy ra ở mọi thời đại sau khi thời kỳ nguyên thủy kết thúc. Lĩnh vực này, tạm thời không viết tiếp, nếu muốn rõ hơn thì đọc bài của Nguyễn Nam “bước ngoặt thứ tư”.
7. Du lịch
Mình định không viết về lĩnh vực này, nhưng không thể nói du lịch sẽ không phát triển mạnh sau đại dịch. Vì nhu cầu du lịch của con người là bất tận. Bản thân ngành này chịu tác động nhiều nhất của Cô Vy. Không hề khó hiểu khi nhu cầu sẽ bật tăng trở lại, khi mà con người bị “kìm hãm” quá lâu tại nơi mình đang sống.
Tạm thời nói đến 2 kịch bản cho ngành công nghiệp không khói này trong sự “bình thường mới”:
- Hồi phục, chắc chắn là hồi phục: nhưng để có được thời hoàng kim như trước đại dịch thì khó, vô cùng khó. Một mặt: người dân cạn tiền, chính phủ thắt chặt chi tiêu, áp lại thuế để tăng thu ngân sách tránh thâm hụt nặng do đại dịch gây ra; mặt khác khi các quốc gia đều nhận rõ doanh thu khổng lồ từ du lịch, sẽ gia sức “trèo kéo” khách đến với đất nước họ, nên “thị phần” du lịch sẽ bị chia trác mạnh, chỉ đất nước nào khôn khéo biết cách tiếp thị, đưa chính sách hợp lý thì mới có được lượng khách đông (VD: thắt chặt quản lý, tu bổ cảnh quan, hình thức du lịch vừa túi tiền nở rộ, ưu đãi cho khách,...)
- Kịch bản thứ hai: tâm lý con người thay đổi, họ luôn nghi ngờ về đại dịch tiếp theo có thể xảy ra, nên họ càng biết tận hưởng cuộc sống- bị cho là ngắn ngủi, nên ngành du lịch sẽ khởi sắc, bùng phát thậm chí còn hơn cả trước Covid.
Vài dòng chuyện phiếm, để được thưởng trlà cùng các cao nhân trong đầu tư. Hy vọng nhận được nhiều lời bàn của các cao nhân & các vị tiền bối.
Thân,
Tit@n