Một cô bé rất ham học hỏi đang theo đuổi tự do tài chính hỏi LeoX như thế này:
“Nhiều người bảo em, học đầu tư để làm gì ? Ở Việt Nam chỉ có bám theo những người có chức có quyền, chỉ đâu đánh đấy thì mới giàu được thôi. Ví dụ đầu tư bất động sản thì cần thân với sở tài nguyên môi trường, mua cổ phiếu thì phải có tay trong làm vị trí chủ chốt trong công ty đó, chứ nghiên cứu phân tích này nọ rồi cũng làm mồi cho cá mập mà thôi, không thắng nổi đâu, chị nghĩ sao về điều này? ”
LeoX nghĩ sao về điều này ah? LeoX nghĩ là nó chắc hẳn là băn khoăn của rất nhiều người chăng? Thế nên nhân câu hỏi rất thú vị này, LeoX trả lời quan điểm của mình bằng một bài viết cho những ai cũng định hỏi LeoX câu hỏi tương tự.
Con người trên đời này, LeoX ngẫm thấy có thể phân nhóm vào mấy loài sau.
# Đầu tiên là loài cáo.
Cáo là một loài rất bí hiểm. Nó ở tít trên đỉnh ngọn tháp – nơi bị che phủ bởi những đám mây. Cáo là loài cấp cao, quyền lực và rất bí ẩn. Nó nhìn thấy tất cả những thứ diễn ra phía dưới chân tháp. Nhưng chả ai nhìn thấy nó cả. Nó có khả năng sắp xếp trật tự của cái tháp dưới chân nó nhưng những người dưới chân tháp chẳng hề hay biết. Họ có khi còn chả cảm nhận được mình đang dịch chuyển lên hay xuống trong cái tháp ý chứ. :D Nghe thì mê quá nhưng sinh ra trên đời chả mấy ai được làm con cáo. Dù có thông minh tài giỏi cỡ nào thì không phải cứ muốn mà được vì để được làm cáo thì còn cần duyên phân gia thế thế nào đó.
# Loài thứ hai là loài hổ.
Hổ ở ngay dưới đỉnh tháp, dưới cáo. Hổ ở dưới những đám mây và ngoài ánh sáng. Các loài đều nhìn nó rất ngưỡng mộ vì nó tạo ra công ăn việc làm cho tất cả. Cáo cũng phải trọng dụng hổ vì nó là nhân tố giúp cái tháp vững chắc và thịnh vượng. Ai cũng máu me muốn làm hổ thế nên càng ngày càng có nhiều … start up. Cứ ra đời rồi chết cũng không ít vì có những con mèo soi gương tưởng mình là hổ. Để làm hổ không những cần thông minh xuất chúng, mà cần có một sự gan lì kiên trì bền bỉ hơn người. Hơn nữa còn cần cả sự dũng cảm nữa vì hổ rất hiểu nó chưa ở đỉnh tháp. Dù đỉnh tháp luôn có nhiều mây nhưng một con vật có tầm nhìn như nó có thể nhìn được xuyên đám mây mờ. #
# Dưới cùng chân tháp là trâu.
Trâu là loài chăm chỉ nhất quả đất. Nó dậy từ 5h sáng làm việc đến 8h tối để kéo cày cho lý tưởng của hổ. Đôi lúc cũng xảy ra cảnh trâu buộc ghét trâu ăn, nhưng nhìn chung là trâu hiền lắm. Tất cả những gì nó thèm muốn chỉ là sự ổn định, có cái nhà để ở, có thức ăn để ăn và không bị thịt thế là đủ, chả buồn tranh đấu gì với ai. Thế nên ai cho nó sự ổn định là nó tôn thờ và đi theo trung thành.
Tuy nhiên trâu không biết rằng sự ổn định của mình có thể bị bào mòn như thế nào. Dù nó vẫn làm việc chăm chỉ nhưng nó cứ càng ngày càng chui xuống dưới chân tháp lúc nào không hay. Nó vẫn kiếm được từng đấy đồng, nhưng lại nghèo đi so với tương quan của cái tháp đang lớn dần lên. Và một vấn đề đau đầu với trâu là: ngừng cày là ngừng kiếm được tiền, ngừng lao động là đói. Nó khao khát có được tự do giống như con người khao khát tự do tài chính vậy.
Theo bạn thì bạn là con gì ? Thực ra thì ở quốc gia hay chế độ nào cũng thế, trên 80% là con trâu hết, chính là tầng lớp trung lưu chúng ta. Có những con trâu thợ, cũng có những con trâu thầy, nhưng suy cho cùng thì cũng đều là đi cày cho giấc mơ của hổ.
Không có số làm cáo rồi, không có bản lĩnh và sự thông minh để làm hổ, vậy thì chẳng làm con trâu thì làm con gì ?
# Ah thưa còn 1 con khác trong cái tháp nữa là con khỉ.
Khỉ không có sức vóc như trâu nhưng nhờ thông minh ham tìm hiểu, nó biết con hổ nào là hổ thật, con hổ nào chỉ là .... con mèo soi gương. Nó biết cách chọn hổ và cưỡi trên lưng hổ mà đi. Nó không phải đau đầu toan tính như hổ, cũng không phải lao lực cày ngày đêm như trâu. Giả có cưỡi nhầm con hổ có nhiều rủi ro biến thành mèo thì nó lại nhảy sang lưng con hổ khác mà đi.
Khỉ có thứ mà trâu ko có là nhiều tiền, khỉ cũng có cái mà hổ ko có là thời gian. Mà có 2 thứ đó cùng lúc thì người ta gọi là … tự do tài chính. Thế nên ai thích tự do tài chính hãy làm khỉ :D Thế nhưng có dễ để làm con khỉ ko? Ơ không, dễ thì tháp này toàn khỉ hết lấy đâu ra trâu đi cày? Phần thắng không thuộc về số đông, chỉ dành cho người thức thời.
Thế muốn làm khỉ để được hưởng tự do tài chính cần làm gì? Câu trả lời là cần nhất phải từ bỏ tư duy của trâu đi, bỏ mong cầu ổn định, bỏ ham muốn hưởng thụ tức thì. # Rồi, h câu chuyện cáo hổ trâu khỉ này thì liên quan gì đến câu hỏi? Thưa rằng có đó. Nếu có phước làm họ hàng của cáo thì hãy cứ hưởng. Chắc là sẽ nhanh giàu thôi. Nhưng không phải không có rủi ro nha.
Cáo cũng có bầy này bầy kia và có lúc đẩy nhau ra khỏi đỉnh. Ăn theo cáo, ngày cáo sa cơ thì cũng có rủi ro mất tất cả. Mà đã mất là sẽ mất nhiều hơn là tài sản bạn hiểu không? Có ai nhìn thấy những tấm gương chưa?
Nhưng nếu không có cửa đó, cũng không dám chơi cái rủi ro đó thì liệu làm con khỉ có thể thành công không hay sẽ biến thành mồi cho cá mập? Câu trả lời là do cách con khỉ chọn đường đi. Nó chọn bơi thì nó sẽ làm mồi cho cá mập. Còn nó chọn đu cây thì nó sẽ an toàn.
Có một điều rất lạ là rất nhiều con khỉ biết dưới nước sẽ có cá mập mà vẫn thích bơi. Chắc hẳn vì nó thấy bóng của quả chuối dưới nước nên lao ùm xuống. Cảm giác với tay xuống nước là bắt được quả chuối nó sướng hơn và chắc chắn hơn là phải chuyền cành này qua cành khác để đi tìm cây chuối. Vì tìm được cây chuối rồi chắc nó có quả không? Có quả rồi chắc gì đã chín mà ăn ngay. Mà con khỉ thì muốn ăn luôn và ngay cơ!
Con khỉ đu cây thì nó làm gì?
Nó sẽ đi tìm hết cây chuối này, rồi lại tìm cây chuối khác. Nó so sánh các cây chuối với nhau và đánh giá xem cây nào sẽ cho quả trước? Cây nào còn phải đợi lâu? Cây nào có cho quả cũng không ngon nên bỏ qua. Rồi nó rào từng cây và ăn từng cây. Nó phải tìm, phải chờ, nhưng lúc trái chín nó ung dung ngồi ăn vui vẻ, ăn từng cây, mặc kệ bão táp ngoài kia.
Tương tự như vậy, nếu nhà đầu tư bỏ được cái ham muốn phải được ăn ngay, ăn dễ dàng thì cũng sẽ không biến mình thành mồi cho cá mập. Bởi, khi những con sóng qua đi, mọi thứ sẽ lại trở về giá trị thật của nó thôi. Đi tìm cây chuối thì rồi cũng sẽ có quả chuối, mà đã biết tìm chuối và đánh giá chuối, thì lại thấy hết cây này đến cây khác.
Thấy nhiều đến nỗi phải chọn vì cái bụng có hạn :-s (và nguồn vốn cũng vậy :D)
Vậy nên nếu không muốn phải cày liên tục và bó buộc mất tự do như trâu, không có phước được làm cáo, cũng không có sự can trường gan dạ để làm thứ lớn lao rủi ro như hổ thì hãy học cách để làm khỉ. Đó là con đường đạt đến sự tự do tài chính.
Bài liên quan: Sức mạnh của lãi kép: Bài học vỡ lòng nhất định phải nắm rõ